Kỷ niệm 500 năm ngày mất của danh họa Leonardo da Vinci
Nhìn lại những bức họa nổi tiếng của ông
trong nghệ thuật Kitô giáo


Ngày 2 tháng 5 tới đây kỷ niệm 500 năm ngày mất của danh họa Leonardo da Vinci (sinh 1452-mất 1519). Ngày 15 tháng 4 vừa qua là ngày sinh nhật của ông, ngày ông cất tiếng khóc chào đời, được nhìn thấy ánh sáng (15/04/1452).

Leonardo đã có những khả năng về nghệ thuật khi ông còn rất nhỏ. Năm 14 tuổi, ông được cha mình đưa vào xưởng của Andrea del Verrocchio ở Florence. Như người học nghề, Leonardo được đào tạo về hội họa, điêu khắc, nghệ thuật và cơ khí. Sau đó ông cũng được tiếp xúc với công việc nghiên cứu về giải phẫu.

Chính trong xưởng của Verrocchio, ông đã thực hiện hoàn chỉnh bức tranh đầu tiên mà nhiều người biết tới : đó là bức tranh Truyền tin, giống như Đức Mẹ bồng con và Đức Mẹ Benois vậy


Sau này, để phục vụ cho vị Công tước ở Milan, ông đã hoàn thành công trình tôn giáo nổi tiếng nhất của mình, một bức bích họa đồ sộ về Bữa Tiệc Ly trong phòng ăn của Tu viện Đức Mẹ Ban Ơn.

Dưới đây là bộ sưu tập các bức tranh theo chủ đề Kitô giáo đẹp nhất của Leonardo để bạn chiêm ngưỡng.


BỮA TIỆC LY



Vào những năm 1480, Leonardo đã nhận được hai hợp đồng quan trọng và từ đó ông đã bắt đầu một công việc có tầm quan trọng cuộc cách mạng về mặt sáng tác. Một trong số đó là bức tranh Thánh Girôlamô sám hối. Phía trước nổi bật hình con Sư tử, là biểu tượng của ngài.


Vào năm 2017, bức tranh Đấng Cứu Chuộc thế gian “Salvator Mundi” có lẽ đã trở nên nổi tiếng hơn Bữa Tiệc Ly, bởi vì nó được bán đấu giá với mức giá kỷ lục 450,3 triệu USD, bất chấp cuộc tranh luận về việc liệu tác giả có thực sự là Leonardo hay không. Hóa ra người mua ẩn danh là người thân cận của hoàng tử Ả Rập Saudi Mohammed bin Salman. Tuy nhiên, vừa mới đây người ta không còn thấy nó được trưng bày ở Louvre Abu Dhabi. Bây giờ không ai biết nó ở đâu.



Thánh Anna, Đức Mẹ, Hài nhi và Thánh Gioan



Khi từ Milan trở về Florence vào khoảng năm 1500, các tu sĩ phục vụ Vương Cung Thánh Đường Santissima Annunziata đã dọn Leonardo một địa điểm để sống và làm việc. Ở đó, ông cho ra đời bức tranh Thánh Anna, Đức Trinh nữ và Hài nhi cùng với chiên con


Đức Mẹ của Đá, "La Vergine delle Rocce" là một trong sáu tác phẩm duy nhất của Leonardo hoàn thành trong 17 năm phục vụ Công tước ở Milan. Lấy bối cảnh Gioan Tẩy giả và Hài nhi Giêsu gặp nhau sau khi gia đình trở về từ Ai Cập.


Madonna Litta, hiện nằm trong bảo tàng Hermecca ở St. Petersburg, là một trong những tác phẩm được thực hiện trong xưởng của Leonardo ở Milan. Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng đây không phải là chính phẩm của Leonardo. Tác phẩm này có thể của sư phụ ông hoặc là một trong những đệ tử của ông?



Trong bức Đức Mẹ Benois “Madonna Benois”, được Leonardo hoàn thành trong xưởng của Verrocchio ở Florence. Ông "đã thành công trong việc tạo ra một loại tranh truyền thống, một nét duyên dáng mới lạ, khác thường bằng cách cho thấy Hài nhì Giêsu chăm chú nhìn và nắm lấy bông hoa trên tay của Đức Maria một cách dễ thương và dịu dàng

Bức tranh Adorazione di Magi không hoàn chỉnh này đã được thành phố Florence đặt hàng cho tu viện San Donato ở Scopeto. Leonardo đã từ bỏ dự án vào năm 1482, khi ông tham gia phục vụ Công tước Milan

Đức Mẹ Hoa Đinh Hương "Madonna del Garofano", được vẽ vào khoảng năm 1478-1480, trong bối cảnh Đức Trinh Nữ Maria đang ngồi cùng Hài nhi Giêsu trong lòng. Tay trái Đức Maria đang cầm một bông hoa đinh hương, biểu tượng của việc Nhập thể, người khoác trang phục và trang sức quý giá

Như là khách của các tu sĩ đang phục vụ tại Vương cung Thánh đường Santissima Annunziata ở Florence, sau khi trở về từ Milan vào khoảng năm 1500, Leonardo đã vẽ bức Madonna Fusi này


Truyền tin, được coi là tác phẩm hoàn chỉnh đầu tiên của Leonardo, nằm trong phòng trưng bày Uffizi ở Florence. Bối cảnh: Đức Trinh Nữ Maria đang ngồi đọc Kinh thánh, lúc ấy thiên thần Gabriel xuất hiện. Ở đây chúng ta thấy Đức Maria đặt một ngón tay trong Kinh thánh để đánh dấu nơi mà Mẹ bị ngắt quãng bởi sứ thần.


John Burger


* Maria Nguyễn Như Quỳnh (Gx.Châu Ổ)

Hôm nay tập hát xong, ma soeur nói “cả nhà” ngồi lại để nghe thông báo: “Sắp tới tháng Hoa rồi nên các tổ phân công mà tập dâng hoa nha. Soeur biết chúng con đang tới mùa thi nhưng mỗi người nên tranh thủ, sắp xếp công việc để tập dâng hoa cho Mẹ. Những hy sinh của các con sẽ là những đóa hoa tươi nhất mà Đức Mẹ đang chờ”. Nó ngồi dưới thở dài và tìm cách để trốn những buổi tập.
*.* *
- Giờ này mà con đi đâu thế, sắp tới giờ tổ con tập dâng hoa rồi mà.
- Dạ, con có lịch học nên xin phép nghỉ để đi học.
- Ừ, soeur nói rồi, mỗi người nên hi sinh, sắp xếp thời gian để tập mà. Thôi, con đi học đi, lần sau đừng để trùng giờ nữa nha.
- Dạ, chào soeur con đi.
Nó hí hửng vì đã thoát được một buổi tập, nhưng buổi tập lần sau thì sao?
* * *
- Chị An, chị bận gì mà tổ mình tập dâng hoa Đức Mẹ mấy hôm rồi em vẫn không thấy chị vậy?
- À, chị đi học, chị đang thi nên bài vở nhiều lắm.
- Mấy chị tổ mình nói chị nhiều lắm đấy. Học suốt, học đến nỗi quên Chúa, quên Mẹ luôn. Chị cũng nghe soeur nói rồi đó, ai cũng đang mùa thi cả thôi nhưng mình phải biết sắp xếp. Dâng hoa Đức Mẹ là một việc đạo đức, đồng thời mình sống phải có tinh thần tập thể, tích cực trong mọi công việc chung chứ. Em nói thế thôi, còn tùy chị.

Nhỏ em nói mà y như đang dạy nó vậy. Nó thấy trong lòng bực tức lắm, mà nghĩ lại thì cũng đúng thật. “Chị học mà quên Chúa quên Mẹ luôn”, câu nói ấy làm nó chợt nhớ lại lâu nay nó chẳng dành thời gian cho Chúa cho Mẹ gì cả. Hết học ở trường, ở thư viện, nó lại học thêm Tiếng Anh ở trung tâm. Nhiều hôm nó về khuya chỉ kịp ăn cơm rồi lên giường ngủ trong tình trạng mệt mỏi. Sáng nào dậy nổi thì nó dậy đi lễ, còn không thì ngủ luôn. Giờ nhìn lại, nó thấy đời sống tâm linh của nó sa sút quá.
Ba buổi tập còn lại, nó đến tập đều. Nó sắp xếp lại thời gian để có thể tham dự thánh lễ, đọc kinh, lần chuỗi cùng cộng đoàn. Nó không còn căng thẳng với việc học hành nữa vì giờ đây nó đã có Chúa và Mẹ ở cạnh đồng hành cùng nó, giúp nó vượt qua những khó khăn, căng thẳng trong học tập.
* * *
Mẹ ơi, con xin lỗi Mẹ vì nhiều lúc con chọn những sự ở thế gian hơn Mẹ. Cha vẫn hay nói với con rằng: “Hãy siêng năng đến cùng Mẹ, siêng năng lần chuỗi Mân Côi vì Đức Mẹ gìn giữ con đó”. Và con tin là như thế đó Mẹ, những lúc con lơ là việc đạo đức thì Mẹ lại dẫn dắt con quay về. Tháng Hoa đã về, xin cho con luôn biết dâng lên Mẹ những đóa hoa của lòng con. Đó là siêng năng tham dự thánh lễ, lần chuỗi Mân Côi...


hình minh họa


NIỀM VUI PHỤC SINH 

Vợ chồng Tuấn Lan lấy nhau cũng được hơn chục năm. Hai vợ chồng quen nhau hơn năm năm rồi mới tiến đến hôn nhân. Chị là người ngoại đạo nhưng vì yêu anh, mặc cho gia đình ngăn cản, chị vẫn học giáo lí rồi gia nhập Hội Thánh. Mấy năm đầu sau khi cưới, hai anh chị sốt sắng lắm, hoạt động gì của Giáo xứ cũng đều tham gia cả. Hồi đó anh làm trưởng ca đoàn, còn chị thì tham gia Legio, ngày nào hai vợ chồng cũng dắt nhau đi lễ. Sau này thời buổi kinh tế thị trường phát triển, cái xưởng mộc nhỏ ngày nào giờ đây thành một doanh nghiệp tư nhân, còn chị giờ cũng lên chức hiệu trưởng. Sự thăng tiến trong công việc làm anh chị dần xa cách Chúa. May đâu có bé Trân, đứa con gái của anh chị là còn sốt sắng. Hằng ngày cứ đến giờ là con bé tự giác đi lễ, nhiều lần nói ba mẹ đi cùng mà ai cũng biện minh là bận việc nên chẳng ai đi. Cũng có mấy lần cha xứ đến nhà thăm hỏi và nhắc ba mẹ nhưng lúc nào họ cũng “ Dạ, con sẽ đi” mà chẳng thực hiện như lời nói. 

*** 

Tuần này Giáo xứ đang có đợt tĩnh tâm, có các cha về giảng tĩnh tâm và ngồi tòa. Sau Thánh lễ, mọi người lên xưng tội đông mà Trân nhìn hoài chẳng thấy dáng của ba mẹ trong đó, lòng nó buồn rười rượi. Lúc về tới nhà, thấy cả ba mẹ đang ngồi xem tivi, nó bèn nói: 

- Giáo xứ đang có đợt tĩnh tâm, ba mẹ đi tham dự rồi nhận bí tích giao hòa luôn kìa. Mình phải chuẩn bị tâm hồn để mừng lễ chứ. 

- Gì mà xưng tội, công việc thì làm không hết đây. 

- Làm không hết mà ba mẹ lại có thời gian để ngồi xem tivi còn một giờ đến với Chúa thì lại không có. Mà nhà mình có đạo mà con chẳng thấy ba mẹ đi lễ gì hết vậy. Con thấy ba mẹ các bạn trong lớp Chúa Nhật nào cũng dẫn các bạn đi nhà thờ cả. Con cũng muốn vậy. 

- Mày nhỏ mà biết cái gì, đi học bài nhanh. 

- Sao con lại không biết,ba nghĩ con vẫn còn nhỏ à. Lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn thì nào có ích gì. Mai là ngày tĩnh tâm cuối, con hi vọng ba mẹ sẽ đi tham dự. 

Mặc kệ lời con đang nói lở dở, anh đứng phắt dậy bỏ đi. 

Nghe tiếng khóc của con gái, mẹ Trân chạy qua xem thử thì thấy nó đang đứng cầu nguyện trước bàn thờ, trong tiếng khóc nó nói: “Chúa ơi, con buồn lắm, ba mẹ vẫn chưa chịu quay về với Chúa. Ba mẹ đã để cho công việc lôi kéo mà quên mất Chúa. Xin Chúa giúp ba mẹ con biết quay trở về với Chúa và ba mẹ nhận ra có Chúa là có tất cả. Chúa ơi, nhậm lời con nha. Con mong cả gia đình con sẽ cùng nhau đi lễ Phục sinh tới”. 

Mẹ nó nghe xong cũng bỏ đi, bà về phòng ngồi lặng lẽ và chợt nhớ lại những lời vừa nghe con cầu nguyện. Bà cảm thấy hối lỗi, thật, bà đã xa Chúa quá lâu, chỉ một câu hỏi của chị bạn cùng trường “chị cũng theo đạo à” mà bà ngại nên xa Chúa đến bây giờ. Tối đó hai vợ chồng Tuấn Lan ngồi nói chuyện rất lâu và họ cũng đến bàn thờ Chúa để cầu nguyên. Hôm sau, nó thấy cả ba mẹ đi lễ và đứng xếp hàng để xưng tội. Và Chúa phục sinh đã đến với gia đình Trân, đêm phục sinh Trân được bố mẹ dẫn đi tham dự Thánh lễ. 

Maria Nguyễn Như Quỳnh
(Gx Châu Ổ)


VỀ "SỰ NGHI NGỜ CỦA THÁNH TÔMA" CỦA CARAVAGGIO

Tin, bài liên quan:  "Bắt Chúa Giêsu" của Caravaggio

Caravaggio đương thời, được/bị xem là một kẻ càn quấy, huênh hoang, ngông cuồng và ưa gây hấn; một kẻ nát rượu, mê cờ bạc, thích giao du với bọn người bất hảo và rất hay đánh nhau…

Không phải ai cũng tin như vậy. Nhìn lại bối cảnh đương thời, trong khi ai cũng đang say sưa với các tiêu chuẩn thẩm mỹ Phục hưng “vẽ người như Thần” và ai cũng tỏ ra có các dáng dấp quý tộc hoặc thèm muốn các quan hệ giới quý tộc… thì Caravaggio cứ như là sự trêu ngươi. Ông quá tự tin vào tài năng và quá triệt để với cách nhìn hiện thực của mình. Ông không quan tâm đến các nguyên tắc “kiểu thức hóa”, và bất cần cả các tiêu chuẩn “chắt lọc”, “thăng hoa” mang tính hình thức đang là thời thượng. Ông cứ mang nguyên cái vẻ xù xì, thô kệch cả về thể chất lẫn cảm xúc của những con người thật chung quanh lên tranh.

Cách suy nghĩ khác quá xa so với tầm thời đại, và cái sự quá trung thực, có lẽ, mới là nguyên cớ chính đẩy ông vào tình trạng “đọa đầy” cả về thân xác lẫn tâm hồn trong đời sống hiện thực. Ông trở thành một kẻ “lập dị”, ương bướng, rất gần với “sự xấu xa”, và rất dễ bị “chụp mũ cho những điều xấu xa”. Tranh của ông đương thời, tuy vẫn được nể phục, nhưng không được nhiều người yêu thích.

Tuy nhiên, người ta cũng đã có thể nhận thấy các dấu vết ảnh hưởng ông ở các nghệ sĩ lớn ngay sau ông như Rubens, Jusepe de Ribera, Bernini, và Rembrandt. Và, thời gian cũng đã ủng hộ ông. Từ đầu thế kỷ XX, ông đã được phát hiện lại, và được nhìn nhận như một thiên tài.

Những bức tranh chủ đề Công giáo “phi lý tưởng hóa” một thời bị cho là “thô lỗ” của ông đã được nhìn nhận trở lại như là những kiệt tác. “Sự nghi ngờ của Thánh Tôma” của Caravaggio là một trong những tác phẩm đã được phát hiện lại trong sự thán phục như vậy.

Chúng ta hãy nghe E.H Gombrich mô tả bức tranh này: ”Ba vị tông đồ đang nhìn chăm chăm vào Chúa Giêsu, một người trong bọn họ chọc ngón tay vào vết thương ở cạnh sườn Người, trông khá kỳ quặc. Ta có thể hình dung một bức tranh như vậy đã xúc phạm đến những kẻ mộ đạo ra sao vì tỏ ra bất kính và thậm chí báng bổ. Họ đã quen thấy các tông đồ với dáng vẻ cao trọng trong những nếp áo đẹp đẽ-nhưng ở đây, các ngài lại giống những người lao động bình dân, với những gương mặt phong trần và những vầng trán nhăn nheo. Nhưng Caravaggio có lẽ sẽ trả lời rằng các ngài thật sự là những kẻ lao động tuổi tác, những con người bình dân. Còn về cái cử chỉ không xứng hợp của Tôma kém lòng tin, thì Kinh Thánh đã tường thuật rất rõ. Chúa Giêsu đã nói với ông: “Đưa tay ngươi ra đây, và hãy xỏ vào cạnh sườn ta; và đừng cứng lòng, nhưng hãy tin” (Gioan xx, 27)” (“The story of Art”-E.H. Gombrich)

Trong đoạn mô tả trên, E.H. Gombrich cho chúng ta thấy tình thế “cần biện bạch” của bức tranh khi mới ra đời. Tuy nhiên, trong sự “biện bạch” ông cũng chỉ dừng lại ở nhãn quan “duy thực”, vẫn tin Caravaggio là một họa sĩ “duy thực” triệt để. Ông vẫn cho cái cách của Caravaggio là “sao chép thiên nhiên một cách trung thành, bất kể nó xấu hay đẹp…”, “và ông làm mọi điều có thể để các nhân vật trong bản văn cổ trông thật hơn và dễ cảm nhận hơn…” (sách đã dẫn)

Các nhà phê bình “Ký hiệu học nghệ thuật” sau này, đã nhìn nhận nghệ thuật Caravaggio hơi có phần khác. Người ta nhận thấy, sự tương phản mạnh trong cách thể hiện ánh sáng trong tranh ông, không chỉ nhằm tạo kịch tính mà là một yếu tố ngôn ngữ có tính tư tưởng. Cái phong cách hiện thực trần trụi trong tranh ông cũng không còn được nhìn nhận như “cái nhìn quỷ ám” hay tầm thường… mà được xem như một sức mạnh có khả năng biểu hiện cái đẹp của sự thật và chân lý. Hãy xem lại tác phẩm.

Trong tranh, Chúa Giêsu không có vòng hào quang trên đầu-như thường thấy-và gương mặt Người bị che khuất trong tối. Nổi bật trong tranh là hình ảnh hai bàn tay Chúa Giêsu, một tay vén áo, một tay cầm tay Thánh Tôma đưa vào vết thương trên cạnh sườn của Người. Và thêm nữa là hai vầng trán sáng: vầng trán nhăn nheo của Thánh Tôma ở phía trước, và vầng trán hói của Thánh Phêrô ngay phía sau.

Người ta nhận thấy trong cách bố cục này, Caravaggio muốn truyền tải mấy thông điệp chính:

Một, Chúa Giêsu đã cầm tay Thánh Tôma đưa vào vết thương trên cạnh sườn của Người. Người muốn các Thánh Tông đồ “phải thấy” dấu vết sự khổ nạn của Người. Và cả với chúng ta cũng vậy. Sự nhận biết Thiên Chúa từ nay, không phải từ hình ảnh trần thế của Người, mà từ ý nghĩa của sự khổ nạn vì Công cuộc Cứu Chuộc của Người. Trong thực tế đời sống tôn giáo, nhiều khi chúng ta đã quên đi điều này!

Hai, hai vầng trán sáng của Thánh Tôma và Thánh Phêrô, là một cách giải thích căn nguyên của sự nghi ngờ-của các Thánh và của cả chúng ta. Đó là sự nghi ngờ của đầu óc, của lý trí trần tục hạn hẹp. Cũng có thể nói ngược lại: chính sự hạn hẹp của đầu óc, của lý trí trần tục là căn nguyên của sự nghi ngờ. Và đó, không phải là cách tiếp cận Thiên Chúa!

Ba, cái dáng dấp thô kệch cùng hình ảnh thể hiện hành vi hơi có phần thô lỗ, tầm thường ở các Thánh Tông đồ này, càng nhấn mạnh cho cái tư cách trần tục của họ (và của chúng ta) trước Thiên Chúa. Sự nghi ngờ ở đây, đã được thể hiện như một sự thô lỗ, tầm thường và hạn hẹp…!

Đã đến lúc chúng ta quay trở lại với những câu chuyện trong Kinh Thánh xoay quanh chủ đề “sự nghi ngờ của Thánh Tôma” và suy ngẫm về nó. Chúng ta hẳn thấy, Caravaggio đã nghiền ngẫm Kinh Thánh với những suy tư sâu sắc như thế nào.


(Bài đã in trong sách Nghệ thuật Công giáo-tập 1)

HIỆP NHẤT TRONG LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT
BÀI 11b: NƯỚC THIÊN CHÚA Ở GIỮA CHÚNG TA 


Kính chào quý Phụ huynh, 

Bài cuối này tôi xin trở lại với anh chị em là những người yêu thương con cháu mình hơn ai hết, và cũng tha thiết với ơn cứu rỗi của con cháu mình hơn ai hết. Việc giáo dục tôi đã nói ở bài 9. Giờ đây xin được nói đôi điều cho chính quí vị bởi vì ta không thể cho con em cái mình không có. 

Suốt loạt bài vừa qua chúng ta đã tiếp cận với trận bão tố do truyền thông gây ra, tiếp cận với một giáo hội bị nhục mạ, bị bôi tro trát trấu, chúng ta cũng đã tiếp cận với một kinh nghiệm về sự liên kết tiếng nói của những người thiện chí, với Lòng Chúa Thương Xót và tiếng gọi của Ngài. Tôi xin được nêu với anh chị em năm điểm: 

1. Hãy lắng nghe tiếng Chúa qua Lời Ngài, đừng để mình bị giao động vì truyền thông. 

2. Hãy đến với Giáo hội nơi Bí Tích Thánh Thể. 

3. Hãy liên kết với những người thiện chí để cùng mạnh dạn nói lên sự thật 

4. Hãy đến với Chúa giữa cuộc sống bằng cách thể hiện lòng thương xót 

5. Hãy tín thác vào Chúa qua chuỗi kinh kính Lòng Chúa Thương Xót và cuộc tưởng niệm lúc ba giờ chiều.

1. Lắng nghe lời Chúa 

Trong thư gửi ông Timôthê, Thánh Phaolô báo trước: “Sẽ đến thời người ta không còn chịu nghe giáo lý lành mạnh, nhưng theo những dục vọng của mình mà kiếm hết thầy này đến thầy nọ, bởi ngứa tai muốn nghe. Họ sẽ ngoảnh tai đi không nghe chân lý, nhưng hướng về những chuyện hoang đường” (2Tm 4,3-4). 

Để hiểu giáo lý, ta cần lắng nghe Lời Chúa. Để sống xứng đáng là con Chúa, ta cũng phải bám sát lời Ngài. Cả giờ cầu nguyện đầu ngày và cuối ngày đều cần lắng nghe Lời Chúa. Nên đọc trực tiếp lời Chúa từ trong quyển Kinh thánh trọn bộ cả Cựu và Tân ước. Khi không có nhiều giờ ta chỉ cần đọc đoạn Tin mừng của thánh lễ trong ngày. Những đoạn Lời Chúa của thánh lễ đã được xếp đặt sẵn từ cả nửa thế kỷ nay, một cách khá máy móc, thế nhưng thật kỳ diệu, mỗi ngày mỗi chúng ta có đều có thể nhận được từ đó những điều Chúa muốn nhắn nhủ riêng với bản thân ta.
Sau khi đọc, ta cần thinh lặng suy tư nghiền ngẫm dăm ba phút, rồi trong ngày thỉnh thoảng cũng nên ôn lại, để nhận được hiệu quả Chúa đã hứa: “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi; 32 các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.” (Ga 8,31-32). 

2. Sống bí tích Thánh Thể 

Giáo hội Công giáo là một tổ chức mang tính xã hội, từng có những vị lãnh đạo bất xứng nhưng vẫn tồn tại được suốt hai ngàn năm qua. Đó là dấu chỉ cho thấy Giáo hội là công cuộc của Thiên Chúa: Đấng khai sinh ra lịch sử luôn vượt trên lịch sử và làm chủ lịch sử. Ngài đích thân chỉnh đốn Giáo hội Ngài đã lập ra và Ngài đón đợi Giáo hội cuối chặng đường lịch sử. 

Trong cuộc Thương khó, ông Giuđa đã bán Chúa, các Tông đồ đã chạy trốn, ông Phê rô đã chối Chúa ba lần. Ngày nay cũng không tránh khỏi có một số tôi tớ Chúa vấp ngã vì yếu đuối, nhưng tuyệt đại đa số những người thánh hiến vẫn đang dấn thân với hết lòng mình, như lời Đức Thánh Cha nói trong diễn từ bế mạc cuộc hội nghị bảo vệ trẻ em trong Giáo hội: 

“Cho phép tôi gửi lời cám ơn chân thành đến tất cả những linh mục và những người tận hiến, những người phục vụ Chúa cách trung thành và trọn vẹn,… Nhân danh toàn thể Giáo Hội, tôi cám ơn tuyệt đại đa số các linh mục, những người không chỉ trung thành với cuộc sống độc thân của họ, mà còn dành thời gian cho một sứ vụ mà ngày nay thậm chí còn khó khăn hơn nữa bởi những vụ tai tiếng do một thiểu số (nhưng vẫn luôn luôn là quá nhiều) những huynh đệ của họ. Tôi cũng cám ơn các tín hữu đã nhận thức rõ về sự lành thánh của các mục tử của họ và những người tiếp tục cầu nguyện cho các vị và hỗ trợ các ngài.” 

Các thế lực sự dữ đang tìm mọi cách để triệt hạ uy tín hàng giáo sĩ, tìm cách đánh người chăn chiên, để đàn chiên phải tan tác (x. Mt 26,31). Giữa tình cảnh ấy, chúng ta cần hiệp nhất mật thiết với nhau và với Giáo hội phẩm trật qua Bí tích Thánh Thể, vì Chúa đã hứa: “Thầy còn bảo thật anh em: nếu ở dưới đất, hai người trong anh em hợp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Đấng ngự trên trời, sẽ ban cho. Vì ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ” (Mt 18,19-20). 

3. Liên kết với những người thiện chí 

Ngày 11/1/2019, website CitizenGo phát đi lời kêu gọi độc giả ký tên tẩy chay bộ truyện tranh báng bổ việc Chúa đến lần hai, mong đạt được 200 ngàn chữ ký. Chỉ một tháng đã đạt chỉ tiêu khiến hãng sản xuất DC Comics phải quyết định hủy bỏ bộ truyện tranh ấy, vào ngày 14-2-2019. Hơn mười ngày sau, ngày 27/2/2019, con số chữ ký đã lên tới 234.974. 

Hội nghị bảo vệ trẻ em trong Giáo hội cho thấy thái độ hết sức thẳng thắn của Giáo hội Công giáo: 

- Đưa ra những gải đáp thiết thực áp dụng trong Giáo hội. 

- Mời gọi mọi người cùng ý thức về thảm trạng lớn lao từ đủ mọi môi trường mà trẻ vị thành niên đang phải hứng chịu, để cùng góp tay tìm giải đáp. 

Trong diễn từ bế mạc, Đức Thánh Cha đã nêu rõ điều ấy. [1]

Người ta đã cố tình dập tắt tiếng nói của Giáo hội Công giáo về thảm trạng của trẻ em, để che đậy chuyện bỉ ổi tày đình khắp nơi trên thế giới. 

Là những phụ huynh, anh chị em có thể rủ nhau, cùng nhau lên tiếng trước công luận thế giới vì phúc lợi của những thế hệ con cháu của chúng ta. 

Trước mắt, anh chị em có thể hiệp thông với Giáo hội Úc, ký tên vào thỉnh nguyện thư kháng cáo cho Đức Hồng y George Pell. Xin mời xem chỉ dẫn và tham gia tại: 

http://vietcatholic.org/News/Html/249338.htm 

4. Thể hiện lòng thương xót 

Chúng ta cần quảng đại hưởng ứng lời Chúa mời gọi: Thực hành lòng thương xót đối với người xung quanh. Bạn hãy tha thiết xin Chúa ban sức mạnh để ngay hôm nay, ngay từ trong gia đình, bạn thực hiện ba điều: 

- Nghĩ tốt cho mọi người, không xét đoán ai. 

- Cảm thông và tha thứ. Nếu thấy nặng lòng với ai, bạn hãy xin Chúa nhậm lời người ấy cầu nguyện, xin Chúa thực hiện những điều người ấy ước mơ. 

- Quên mình vì ích chung. 

Thật đáng buồn khi quanh ta lòng tốt đang biến mất, hầu như ai cũng chỉ nghĩ đến mình và gia đình mình, ít còn ai nghĩ tới ích chung. Chẳng mấy ai biết nhường đường cho người khác, chẳng mấy ai giữ sạch đường phố, biết giữ rác trong túi đợi bỏ vào thùng rác… Não trạng chung là mạnh ai nấy lo, miễn sao xong việc cho bản thân hoặc cho con em mình là được, còn thì sống chết mặc bay… 

Khi Nhật Bản hứng chịu hậu quả trận sóng thần năm 2004, người dân phải xếp hàng dài đợi nhận phần ăn. Một em bé đã khiến cả thế giới kính phục nền giáo dục Nhật Bản khi em kiên nhẫn nhích từng bước chân nối gót mọi người, nhất quyết không chiều theo sự ưu ái của người lớn muốn dành ưu tiên cho em. Truyền thống võ hiệp của Nhật Bản và của Hàn Quốc ăn sâu vào tâm tình và cách ứng xử của người dân từ tấm bé. Còn với người Việt, phục hồi tinh thần nghĩa hiệp cho giới trẻ? Và cả người lớn nữa chứ? 

Có phải vì sự thoái hóa đã lan rộng khắp nơi và ăn sâu tận máu thịt mỗi người khiến ta hoàn toàn bất lực? Tuy nhiên, bất lực thì đúng mà tuyệt vọng thì không. Thánh Gioan Thánh Giá tiết lộ cho ta một bí mật: Nếu ta chỉ dựa vào sự yếu đuối của mình thì càng lúc càng yếu. Còn nếu ta liên kết với Thiên Chúa là sức mạnh, chính Ngài sẽ vác ta lên vai và sải bước thay ta. Những kinh nghiệm được kể lại tại Giáo điểm Tin Mừng đang gợi ý cho mọi người chúng ta nhớ lại lời quả quyết của Chúa Cứu Thế: “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được” (Mc 10,27). 

Giờ đây chúng ta hãy cùng đưa nhau đến với Chúa để Chúa cứu giúp. 

Vững tin vào Chúa, quý vị hãy cứ lầm lũi xây dựng gia đình mình thành “một góc thiên đường trên thế gian” - theo cách nói của Thánh nữ Têrêxa Avila. Cứ bắt đầu từ bản thân mình rồi hướng dẫn cho con cháu dám thể hiện lòng thương cảm với mọi người, dám vui lòng chịu thiệt vì ích chung. 

“Anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, hiến thánh và yêu thương. Vì thế, anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà và nhẫn nại. Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau, nếu trong anh em người này có điều gì phải trách móc người kia. Chúa đã tha thứ cho anh em, thì anh em cũng vậy, anh em phải tha thứ cho nhau. Trên hết mọi đức tính, anh em phải có lòng bác ái: đó là mối dây liên kết tuyệt hảo” (Cl 3,12-14). 

Hội thánh Chúa nói chung, và mỗi tín hữu chân thành nói riêng, không bận tâm tới sự phán xét của thế gian, cụ thể là của truyền thông và dư luận. Ta chỉ bận tâm tới sự phán xét của chính Thiên Chúa, chỉ chịu trách nhiệm trước lương tâm, tức là trước Thiên Chúa. 

Không chỉ là nhìn nhận lầm lỗi của mình và nỗ lực tối đa để vượt thắng, nhưng cần nhất là nhận biết chương trình tình thương của Thiên Chúa đang dành cho ta, để chú tâm hoàn tất công cuộc Ngài trao phó. Để nhận rõ ý Chúa, ta nên thường xuyên nguyện kinh cúi xin Chúa sáng soi (tức lời nguyện nhập lễ Thứ Năm sau lễ Tro) và lần chuỗi kính Lòng Chúa Thương Xót. 

5. Tín thác vào Lòng Chúa Thương Xót 

Rồi chúng ta hãy rủ nhau, những người tin và những người mới được phục hồi đức tin, chúng ta cùng hiệp lòng hiệp ý mà cầu nguyện, thì như lời Chúa đã hứa, đức tin sẽ chuyển núi, dời non, Thiên Chúa sẽ nhậm lời cứu chữa không chỉ những vết thương cá nhân mà cả những vết thương xã hội, vết thương của từng gia đình, từng gia tộc, từng dòng họ, dòng tu, giáo xứ, giáo phận, quốc gia và dân tộc. 

Để bày tỏ niềm tín thác vào Chúa, ta nên lần chuỗi kinh kính Lòng Chúa Thương Xót. Cách riêng, ta cài đồng hồ báo hiệu vào lúc ba giờ chiều để cùng nhau tưởng niệm và biết ơn tình thương cứu chuộc của Chúa Cứu Thế. 

Lời kết: Gieo yêu thương 

Buổi chiều hôm trước đang qua đi, và ta biết rằng sau đêm đen, bình minh sẽ ló dạng. Ta nhớ lời dặn lòng của Thánh nữ Têrêxa Avila: 

“Đừng để điều gì gây xao xuyến 

Đừng để điều gì khiến âu lo 

Mọi sự rồi sẽ qua đi 

Thiên Chúa không hề đổi thay 

Cứ kiên nhẫn thêm đi 

Rồi sẽ được mọi sự. 

Ai có Thiên Chúa - sẽ chẳng thiếu gì. 

Một mình Thiên Chúa thôi - là đủ cho ta rồi.” 

Từ giây phút Ngôi Lời nhập thể làm người trong lòng Đức Me, Nước Thiên Chúa đã khởi đầu và đang lớn dần như hạt cải phát triển thành cây cải. Nó có nguy cơ bị dập tắt mà cũng có cơ may phủ đầy dương gian “vì sự hiểu biết Đức Chúa sẽ tràn ngập đất này, cũng như nước lấp đầy lòng biển (Is 11,9). 

Bắt đầu từ bản thân và từ gia đình mình, ta hãy cùng nhau quả cảm noi gương Lòng Chúa Thương Xót và, theo lời của Thánh Gioan Thánh Giá, “ở đâu không có yêu thương, con hãy gieo yêu thương vào đó rồi sẽ gặt được yêu thương” [2]

Xin mời xem bài tổng kết: Hãy cứu lấy trẻ em. 

Lm. Trăng Thập Tự Võ Tá Khánh 

Bảng chữ tắt: 

Cl: Thư Cô-lô-xê trong Tân ước. 

Ga: Sách Gioan trong Tân ước. 

Is: Sách I-sa-i-a trong Cựu ước. 

Mc: Sách Mác-cô trong Tân ước. 

Mt: Sách Mát-thêu trong Tân ước. 

2Tm: Thư 1 Ti-mô-thêu trong Tân ước. 

Muốn tìm xem các bản văn Kinh thánh, mời bạn vào https://lavanglasvegas.com/kinhthanh/ - Tại cửa sổ mục lục, bạn dò tên sách cần tìm ở phần Cựu ước hoặc Tân ước, bấm vào đó rồi bấm số chương trong ngoặc vuông ở lề bên phải. 



[1] Xem: http://vietcatholic.org/News/Home/Article/249056 


[2] Thư ngày 06 tháng bảy năm 1591

HIỆP NHẤT TRONG LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT
BÀI 11a: CHỌN GIỮA HAI MIẾNG TRẮNG 


Chuyện phản ứng trước bộ truyện tranh xuyên tạc việc Chúa đến lần thứ hai ngờ đâu lại đã chuẩn bị cho ta đối diện với thời sự nóng bỏng của Giáo hội. Không riêng lãnh vực giáo dục được nói tới ở bài đầu, thời sự của Giáo hội vẫn luôn là chuyện chung của cả các mục tử lẫn tín hữu mọi giới, dù mỗi phía có những bận tâm riêng. Theo hướng ấy, bài kết này xin được chia thành hai phần. Phần đầu này mong được chia sẻ với các mục tử trong Giáo hội vài suy tư nhỏ, phần sau xin gửi đến anh chị em giáo dân, cách riêng là quý phụ huynh. 

Thiên Chúa có cách của Ngài 

Đức Thánh Cha quá biết ngoài cách loan tin giật gân thông thường của báo chí, Giáo hội còn phải hứng chịu cả một kế hoạch vu khống có hệ thống. Thế nhưng ngài vẫn sẵn lòng trả lời phỏng vấn trực tiếp, không đòi phải được cho biết trước câu hỏi. Ngài chấp nhận những rủi ro khi theo gương Chúa Giêsu trong sứ vụ “đến để làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi.” (Ga 18,37). 


Không phải vì sợ truyền thông lợi dụng vẽ rắn thêm chân mà Giáo hội tránh né con đường của sự thật. Giáo hội cứ giải quyết và công bố cách làm việc của mình đúng theo sự thật, còn truyền thông có phóng đại tới mức vu khống, thì chính Chúa sẽ phán xử theo cách của Ngài. Một nhóm “truyền thông” dẫn người phụ nữ ngoại tình bị bắt tại trận đến với Chúa để gài bẫy Ngài rồi đã bị bẽ mặt rút lui lặng lẽ (Ga 8,1-11). 

Thiên Chúa không chỉ thanh tẩy Giáo hội, Ngài còn là Đấng phán xét muôn dân. 

Xin trích dẫn sự kiện đã xảy ra cho Dân Chúa trước thời ngôn sứ Samuel làm thẩm phán. Lúc ấy, thầy tư tế Hêli đã già yếu, các con trai của ông lộng hành trong Đền thánh. Thiên Chúa cảnh cáo nhưng ông Hêli vẫn dung túng cho con cái ông cho nên dân Israel bị thất trận. 

“Người Philitinh dàn quân đối diện với quân Israel, cuộc chiến trở nên ác liệt và Israel bị người Philitinh đánh bại: tại mặt trận, ở ngoài đồng, chúng đã giết chừng bốn ngàn người. Khi dân trở về trại, các kỳ mục Israel nói: “Sao hôm nay Đức Chúa để chúng ta bị người Philitinh đánh bại? Chúng ta hãy đi Silô lấy Hòm bia Giao ước của Đức Chúa về: Hòm bia sẽ đến giữa chúng ta và sẽ cứu chúng ta khỏi bàn tay quân thù” (1Sm 4,2-3). Thế là họ đã kiệu Hòm bia tới, nhưng rồi họ đã thất trận và “về phía Israel có ba mươi ngàn bộ binh tử trận. Hòm bia Thiên Chúa bị chiếm đoạt” (1Sm 4,10-11). 

Trước đó đã có những lần khi Dân Chúa cung nghinh Hòm bia Giao ước thì nước sông ngừng chảy (Gs 3,1-17), tường thành sụp đổ (Gs 6,20), cho nên các kỳ mục Israel tưởng rằng họ đang nắm trong tay một lợi khí trăm trận trăm thắng. Đến khi Hòm bia Giao ước bị chiếm đoạt, có thể lắm người trong họ đã hoài nghi: “Phải chăng cũng chỉ là một công cụ vô ích?” 

Thế nhưng chính khi họ gần như tuyệt vọng, Thiên Chúa đã khiến họ sáng mắt ra để thấy rằng Ngài là Chủ lịch sử. 

Sách Samuel quyển 1 viết tiếp: 

“1 Người Phi-li-tinh chiếm đoạt Hòm Bia Thiên Chúa và đưa từ E-ven Ha E-de về thành Át-đốt. 2 Người Phi-li-tinh lấy Hòm Bia, đưa vào nhà của thần Đa-gôn và đặt bên cạnh thần Đa-gôn. 3 Hôm sau, người Át-đốt dậy sớm và kìa Đa-gôn ngã sấp mặt xuống đất, trước Hòm Bia Đức Chúa. Chúng đem Đa-gôn đặt vào chỗ cũ. 4 Sáng hôm sau chúng dậy sớm và kìa Đa-gôn lại ngã sấp mặt xuống đất, trước Hòm Bia Đức Chúa. Đầu Đa-gôn và hai bàn tay đã bị chặt, thì ở trên ngưỡng cửa, chỉ còn lại thân Đa-gôn” (1Sm 5,1-4). 

Thêm vào đó, tai ương dồn dập xảy đến cho thành Át-đốt. Người Philitinh di chuyển Hòm bia ấy qua những thành khác nhưng Hòm bia tới đâu, dân chúng khốn đốn tới đó, cho nên cuối cùng người Philitinh phải sắm của lễ rất hậu để đem Hòm bia trả lại cho dân Israel. Họ đặt Hòm bia và lễ vật lên một chiếc xe bò và để cho nó “tự hành”. Cặp bò tiến thẳng tới nơi phải tới, với đoàn tùy tùng kinh ngạc lặng lẽ bước theo sau. [1]

Sự sụp đổ của Babylon vĩ đại 

Chúng ta có một lịch sử đau thương dệt bằng đấu tranh để sinh tồn. 

Từ chuyện Trọng Thủy và Mỵ Châu đến chuyện Lý Phật Tử, chúng ta biết chiến tranh oan nghiệt và cũng oan uổng nhất là chiến tranh gián điệp, trong đó kẻ thù trá hình thành người bạn có vẻ hết sức tốt, khiến người ta bị lừa, cứ tưởng mình đang thắng, cuối cùng lại bị thua đậm không ngờ. Đau đớn nhất là mình đã bị kẻ thù hãm hại mà vẫn cứ tưởng họ đang làm ơn cho mình. 

Nhiều Kitô hữu hình dung cuộc chiến tâm linh như trẻ con chia hai phe đánh nhau, nhưng thần dữ không cách ngây ngô như thế, nó chuyên tìm cách đánh lừa. Kết cuộc, có những người bị lừa và những người thoát khỏi sự lừa bịp. 

Đến cuối Cựu ước, nhóm bị lừa được đúc kết nơi người phụ nữ lăng loàn trong sách Êdêkien chương 16, nhóm được cứu rỗi được đúc kết nơi người thiếu nữ Sion (Xp 3,14; Dcr 9,9). 

Cuối lich sử: nhóm bị lừa được đúc kết như một thành phố có tên gọi là Thành Babylon vĩ đại, hiện thân nơi Con điếm khét tiếng (Kh 17 và 18) còn nhóm được cứu rỗi được đúc kết như một thành phố có tên gọi là Thành Giêrusalem mới, hiện thân nơi người Phụ nữ sinh con và Tân nương, Hiền thê của Con Chiên (Kh 12 và 22). 

Theo cách nói của các ngôn sứ, mọi tội lỗi đều mang ý nghĩa thờ tà thần và đều bị gọi là ngoại tình chống lại Thiên Chúa. Khi Dân Chúa phản bội Giao ước, họ bị các ngôn sứ mắng là đồ đàng điếm và bị diễn tả bằng hình ảnh hạng gái điếm đồi bại nhất. Cụ thể như trong sách Êdêkien chương 16. 

Cả câu chuyện ở sách Êzêkiel chương 16 trong Cựu ước và hai chương 17 và 18 trong sách Khải Huyền cuối Tân ước đều mang tính ẩn dụ lịch sử. Tuy nhiên giữa hai tình huống có một điểm khác biệt: 

Câu chuyện Ed 16 bắt đầu với một người phụ nữ, đến cuối còn nói tới hai người chị em của người ấy. Bản văn cũng nói rõ chị em là ba dân tộc trong cuộc. Đến cuối câu chuyện, số phận của cả ba dân tộc đều được biến đổi (Ed 16,53), trong đó Thiên Chúa sẽ thiết lập cho Dân Ngài một Giao ước mới và, nhờ đó, các dân tộc chị em của họ cũng được tha thứ và đón nhận (Ed 16,59-63). 

Câu chuyện cuối sách Khải Huyền kết thúc theo một hướng khác với Ds 16: Thành Babylon và người phụ nữ hiện thân của nó bị kết án dứt khoát, bị xô xuống vực thẳm của sự chết, mãi mãi (Kh 18,21-24). Nó bị hủy diệt đến đời đời kiếp kiếp (Kh 19,2-3). Trên trời vang lên bài ca khải hoàn hát mừng Tiệc cưới của Chiên Con, là Đức Kitô, và Tân Nương là Hội Thánh (Kh 19,1.4-10). 

Trong sách Khải Huyền chương 17 và 18, mụ điếm khét tiếng “say máu dân thánh và máu các chứng nhân của Chúa” (17,6) khiến ta nghĩ tới một người lạm dụng quyền lực như bà I-de-ven, vợ của vua A-kháp (x. 1V 16,31; 18,4.13.19; 19,1-2; 21,1-16), mà đồng thời cũng là hiện thân của nhóm người trong Dân thánh đã chạy theo bà để thờ tà thần. Mụ điếm này đồng lõa với bè lũ thần dữ, nên Thiên Chúa khử trừ nó để cứu Dân Thánh. Nó bị bêu nhục (17,16) và bị trừng trị bằng đủ thứ tai ương (18,5-8). Dân Thánh được kêu gọi ra khỏi thành Babylon, tức là đoạn tuyệt với thần dữ để khỏi vị vạ lây (18,4). 

Ở sách Khải Huyền chương 18, câu 21, ta đọc thấy: “Bấy giờ một thiên thần dũng mãnh nhắc một tảng đá to như chiếc cối xay lớn mà ném xuống biển và nói: “Babylon, thành vĩ đại, sẽ bị thẳng tay ném đi như thế đó, và người ta sẽ chẳng bao giờ còn tìm thấy nó nữa!” 

Thái độ thẳng thắn của Đức Phanxicô trong cách giải quyết các vấn đề hiện nay có thể khiến ta tự hỏi phải chăng ngài chính là vị thiên thần dũng mãnh nhắc một tảng đá to như chiếc cối xay lớn mà ném xuống biển, mà sách Khải Huyền đã nói tới từ gần 2000 năm trước? 

Sau khi tên điệp viên hai mang và bè lũ bị khử trừ, cuộc chiến trở nên giản dị và nhanh hơn, dẫn tới việc các dân ngoại bị tiêu diệt và Dân Chúa được giải cứu (Kh 19,11 - 20,15). Tuy nhiên ta không được chủ quan. Việc phân biệt Dân Chúa và dân ngoại chỉ mang tính ước lệ. Khi Đấng Xét Xử ngự đến, ta lại thấy trong Dân Chúa có nhiều người rất ngoại đạo và giữa các dân ngoại lại có rất đông đảo những tâm hồn hoàn toàn thuộc về Chúa. Điều này được nói rõ trong Mt 25,31-46. 

Chọn giữa hai miếng trắng 

Đức Thánh Cha Phanxicô đã mời tất cả các vị Chủ tịch Hội đồng Giám mục về tham dự cuộc hội nghị vừa qua để tìm cầu tinh thần đồng trách nhiệm và nỗ lực chung của các Hội thánh địa phương. Chúng ta hy vọng nguyện ước ấy của ngài sẽ trở thành hiện thực. Tuy nhiên, vấn đề không gói gọn vào việc lạm dụng tình dục mà còn là lạm dụng quyền lực, rồi não trạng giáo sĩ trị, não trạng vụ hình thức. Từ ngày đảm nhận sứ vụ Giáo hoàng đến nay, Đức Thánh Cha đã bắt tay vào việc cải tổ Giáo triều Rôma. Thử hỏi có mấy Giám mục trên thế giới đã đặt vấn đề tương tự cho giáo phủ và giáo phận của mình? Từ năm thánh Lòng Thương Xót đến các cải cách, các tông huấn và giáo huấn thường nhật, Đức Thánh Cha không ngừng lặp đi lặp lại việc phân định, để nhận rõ và phân biệt điều chính và điều phụ, điều cần thiết và điều phù phiếm, để tập trung tất cả vào khát vọng nên thánh và lòng thương xót. Thử hỏi có bao nhiêu linh mục quản xứ đã xét lại cung cách mục vụ trong giáo xứ của mình theo hướng ấy? 

Thi sĩ Vũ Hoàng Chương, lúc về già đã viết nên câu thơ não nuột: “Ôi ta đã làm chi đời ta?” Nhìn lại lịch sử Giáo hội toàn cầu, lịch sử từng Giáo phận, lịch sử các giáo xứ, phải chăng đấy chẳng phải cũng chính là câu hỏi mà mỗi chúng ta phải thốt lên với lòng mình và với Thiên Chúa? 

Ta đã không bỏ màu trắng để chọn màu đen nhưng giữa hai màu trắng, một của Thiên Chúa và một của kẻ lừa đảo, than ôi chúng ta đã rất thường nhầm lẫn và đuổi theo màu trắng của kẻ đánh lừa. 

Kẻ lừa đảo mớm cho ta đủ thứ “tâm đắc”. Ta mải mê với những cái “tâm đắc” đánh lừa ấy để cuối cùng nhìn lại, hầu hết những cái tâm đắc ấy chỉ đáng là đồ bỏ, Satan đã khôn khéo dùng chúng để ngăn cản ta chu toàn những việc bổn phận phải làm, những việc Chúa muốn ta làm. 

Không chỉ trong cuộc chiến ẩn dụ của sách Khải Huyền, ngay giữa đời thực của các cộng đoàn thời các Tông đồ, người ta đã thấy nhu cầu phân biệt thật và giả. Thư thứ nhất của Thánh Gioan là lời cảnh báo giúp Dân Chúa tỉnh táo, sáng suốt phân định để khỏi bị lừa (x. 1Ga 2,18-19; xem thêm: 1Ga 2,22; 4,1-6). Những ngôn sứ giả và Phản Kitô vừa xuất thân từ hàng ngũ chúng ta vừa không phải là người của chúng ta (x. 1Ga 2,19). Đây là chuyện cài cắm người của chiến tranh gián điệp. 

Điểm đến của loài người là cuộc sống hạnh phúc trong tình yêu thương của Thiên Chúa. Muốn tới đó, ta phải đi qua con đường của tình yêu mến, xót thương. Thế nhưng thần dữ đã dùng một kế hoạch rất tinh vi khiến loài người chúng ta bị lạc hướng, không còn biết đâu là mục đích thật của đời người. Ta chạy theo đủ thứ điều tốt chủ quan, quên mất điều chủ chốt là tình yêu thương. 

Trong buổi chia sẻ đầu mùa Chay, ngày 7-3-2019, với các linh mục Giáo phận Rôma, Đức Thánh Cha đã có những lời hy vọng và khích lệ cho các giáo sĩ khi ngài nói rằng “Chúng ta đừng nản lòng, Chúa đang thanh tẩy Hiền Thê của Người. Chúa đang hoán cải tất cả chúng ta để quay về với Người. Ngài đang đưa chúng ta vào thử thách để chúng ta hiểu rằng không có Người chúng ta chỉ là tro bụi. Ngài đang ra tay cứu chúng ta khỏi thói giả hình, khỏi thứ tâm linh bề ngoài. Ngài đang thổi Thần Khí của Ngài ‘để khôi phục lại vẻ đẹp cho Hiền Thê của mình’”. 

Đức Thánh Cha nói tiếp: “Đây là thời gian của ân sủng, chúng ta hãy đặt Thiên Chúa trở lại vị trí trung tâm. Không có Chúa, chúng ta không thể làm gì. Ngài phải là trung tâm.” 

Để chọn đúng miếng trắng của Chúa, phải đặt Chúa vào trung tâm. 

Xin mời xem bài sau: Nước Thiên Chúa ở giữa chúng ta. 

Lm. Trăng Thập Tự Võ Tá Khánh 




Bảng chữ tắt: 

Ed: Sách Ê-dê-ki-en trong Cựu ước. 

Ga: Sách Gioan trong Tân ước. 

1Ga: Thư 1 Gioan trong Tân ước. 

Gs: Sách Giô-suê trong Cựu ước. 

Kh: Sách Khải Huyền trong Tân ước. 

1Sm: Sách 1 Sa-mu-en trong Cựu ước. 

1V: Sách 1 Các Vua trong Cựu ước. 

Xp: Sách Xô-phô-ni-a trong Cựu ước. 

Muốn tìm xem các bản văn Kinh thánh, mời bạn vào https://lavanglasvegas.com/kinhthanh/ - Tại cửa sổ mục lục, bạn dò tên sách cần tìm ở phần Cựu ước hoặc Tân ước, bấm vào đó rồi bấm số chương trong ngoặc vuông ở lề bên phải. 



[1] Nếu bạn muốn biết thêm những chi tiết lý thú của câu chuyện, mời xem tại: 

https://lavanglasvegas.com/kinhthanh/09_1samuen/index.html 


ÁNH MẮT ĐỨC TIN 



Buổi sáng hôm Ngài sống dậy, 

Phải chăng đất động, chớp chói loà? 

Hình như không, chỉ gió thoảng qua, 

Ngài nhẹ đẩy cửa mồ, và nhẹ bước. 

Khó ai thấy có gì khác trước 

Trong thế giới cũ càng. 

Sự sống mới thật khéo ẩn tàng, 

Chỉ gợi ý bằng ngôi mộ trống. 

Ai chạy vội và ai vọng động 

Sẽ ngu ngơ chẳng hiểu được gì. 

Ai dừng chân trước mộ mà suy, 

Ai biết đợi, biết chờ vì thiếu, 

Mới thấy, mới tin và mới hiểu 

Những sóng vi ba Ngài dội qua tim. 

Chỉ ai khóc, ai vọng, ai tìm, 

Vì nhớ, vì yêu, thì mới gặp; 

Sẽ được gọi tên, cho niềm vui tràn ngập, 

Níu lấy tay Thầy mà ngỡ như mơ. 

Những ai buồn phiền, thất vọng, âu lo, 

Mà vẫn nhắc đến Ngài, sẽ được an ủi. 

Nẻo vắng, đường dài sẽ thành gần gũi, 

Rất hồn nhiên, Ngài đến đồng hành. 

Lòng ấm lên, ngày vụt trôi nhanh, 

Và tấm bánh bẻ ra trong quán trọ. 

Họ nhận ra thì Ngài đã rời khỏi đó, 

Để lại cõi lòng rộn rã hân hoan. 

Ôi Chúa Phục Sinh thầm lặng luôn luôn 

Thích đến với cộng đoàn khi chiều xuống, 

Trong bầu khí thân tình, ấm cúng, 

Rất bình thường, giữa bè bạn yêu tin, 

Giúp bình tâm, giúp đổi mới cái nhìn 

Để thấy được những điều không thể thấy. 


TRĂNG THẬP TỰ


SIMON KYRÊNÊ


Mt 27,32.

Buổi sáng ấy bình thường như vẫn thế

Người nông phu vác cuốc ra đồng.

Mùa đang xanh lúa trổ đòng đòng,

Hôm nay cần làm cỏ.

Ở đầu phố có mấy người hăm hở,

Kéo nhau đi, khăn đóng áo dài.

Hình như họ cùng nói đến một ai,

Chuyện thức giả, người nông phu không biết.

Nắng đầu xuân cỏ cây biêng biếc,

Ai đã gieo, đã trồng, ai tưới tắm xanh um.

Người nông phu chống cuốc trầm ngâm,

Buột miệng hát ca dao khe khẽ.

Ánh rực rỡ đầu ngày mới mẻ,

Trời trong xanh nắng ấm yên bình.

Người nông phu làm cỏ một mình,

Gió thoang thoảng sóng lúa hiền tha thướt.

Bóng gần tròn, mồ hôi thấm ướt,

Cũng vừa xong công việc hôm nay.

Người nông phu cầm cuốc lên tay,

Khoan khóai ra về khẽ hát.

Trời đong nắng, một trời bát ngát

Màu lên xanh, cây lúa hẹn lòng:

Hôm qua gieo, lụy nhỏ dòng dòng,

Mai xuống gặt, lúa vàng, cười nắc nẻ.

Người nông phu đang yêu đời hát khẽ,

Chợt dừng chân nghe vẳng tiếng hò la.

Nhìn ven đồi đầu dốc xa xa,

Đám đông lố nhố bước theo tử tội.

Người nông phu nhíu mày tự hỏi:

Ai? Vì đâu? Giữa buổi thái bình

Phải lê chân vác nặng thập hình !

Ai mà giống như Ngài Ngôn Sứ?

Một người bảo: “Đúng ! Ông ta bị xử

Vì dám nhận là con Chúa Tối Cao !”

Có thế sao? Tôi biết nói thế nào !

Những chuyện ấy của hàng thức giả !

Người nông phu cúi đầu, giấu thở,

Hai bên ông đám trẻ chạy nhanh.

Những người mặc áo thụng xanh,

Có kẻ hằm hằm, có người hả hê đắc thắng.

Những phụ nữ lệ sầu xót đắng.

Bỗng người kia vấp ngã thảm thương

Cây thập giá xô ông xuống mặt đường

Bê bết máu toàn thân nhợt tái.

Vất cuốc đó, người nông phu chạy lại

Đỡ ông lên và đỡ cả thập hình.

Rút lưỡi lê, người lính cũng rất nhanh

Đứng án ngữ hất hàm quát hỏi.

Người lính khác rút dây ra trói

Xiềng anh vào cây thập giá lôi theo,

Như người ta khóa nô lệ với cọc chèo

Trên những chiếc thuyền vượt biển.

Người nông phu ngước nhìn ẩn nhẫn:

“Đừng mất công trói buộc làm gì,

Tôi sẵn lòng chung bước cùng đi !”

Viên đôi trưởng gật đầu bảo được.

Đám đông lại hò la tiến bước,

Bỏ sau lưng cả phố lẫn phường.

Nắng chang chang khói bụi mù đường,

Người tử tội quệt ống tay chùi mặt.

Cám ơn người kia bằng ánh mắt,

Và ghé vai vác nốt phần mình.

Dưới tiếng roi vun vút của lý hình,

Dưới bụi, dưới những tiếng cười la, dưới nắng.

Và thật bất ngờ dưới cả một làn mây trắng

Khi vô tình vầng trán bác nông phu

Chạm vào vai nhễ nhại Chúa Giêsu

Hai dòng mồ hôi hòa chung thành một.

Đất mở sổ ra ghi từng giọt

Suốt cả đường dài.

Chúa và người thập giá chung vai

Nối thương khó với đời thường, lặng lẽ ...

Trăng Thập Tự


* Đôminicô Nguyễn Đình Văn (Gx.Gò Thị)

Bỗng nhận ra lời Chúa
Hòa vào giữa thế gian
Lời yêu thương chan chứa
Dẫu nguy khó giăng tràn


Bỗng nhận ra tình Chúa
Tràn trề khắp hồn con
Dâng lên lời cảm tạ
Một mối tình sắt son

Con nhận ra tiếng Chúa
Giữa người buồn khổ đau
Con ơi thương chia sẻ
Noi gương Chúa nhiệm mầu

Con nhìn dung nhan Chúa
Hằng từ ái xót thương
Cớ sao con quên được
Điều răn Chúa tỏ tường

Bỗng nhận ra cuộc sống
Cần phải biết quan tâm
Sống theo lời của Chúa
Đơn sơ cách âm thầm.



GÕ LÊN BA TIẾNG


Có những âm thanh vang vọng giữa cuộc đời

Như tiếng gõ tựa lưng vào dĩ vãng

Âm thanh từ ngàn xưa vọng về không giới hạn

Cho mãi đến ngàn sau…


Tiếng gõ đầu tiên theo nhịp điệu thảm sầu

Là tiếng thở dài của môn đồ bán Chúa

30 đồng bạc từ trái tim loang vỡ

Trước tình yêu đã lựa chọn sai lầm

Trách phiền chi khi đến gần và hôn

Mặt đối mặt sao dại khờ khủng khiếp

Kiếp nhân sinh đành rằng ai cũng chết

Lững lơ thay dây thòng lọng oán hờn…



Chẳng phải bình minh, chẳng phải hoàng hôn

Chợt rùng mình tiếng gà thưa đang gáy

Xao xác âm thanh tiếng lòng vụng dại

Chúa yêu ơi, tôi chối Chúa mấy lần

Tiếng gà vỡ tim tôi đấm ngực ăn năn

Tôi tồi tệ, tôi dại khờ, phản phúc

Tiếng gà xưa trộn vội vàng nước mắt

Lòng thủy chung không biết có còn không

Thì đây cho tôi thưa với Chúa rằng

Con yêu Chúa nhưng sợ ánh mắt nhìn của Chúa…



Âm thanh cuối cùng thốt lên từ thập giá

Đời muộn màng còn chút nhụy lừng hương

Đời tôi đây đã mõi cánh trần gian

Nhưng đến chết vẫn không là đã hết

Từ thập giá tiếng gõ buồn tha thiết

Khi nào về… Xin Ngài nhớ đến tôi

Được gặp Ngài vào giây phút cuối đời

Để hôm nay được sinh ra lần nữa

Tiếng gõ buồn bỗng trào dâng lệ ứa

Lòng xót thương không có phút sau cùng…



Tiếng gõ đều ngân mãi đến ngàn năm

Để mỗi người được nghe và thinh lặng

Soi đời mình vào tiếng kêu sâu thẳm

Để nhận ra Tình Chúa đẹp vô cùng

Xin cho con được quỳ xuống một lần

Thưa với Chúa để được lòng thương xót

Ngài đến tìm con giữa trần gian khó nhọc

Ngài đến tìm con giữa ngày tháng ăn năn.



ĐA MINH THIÊN SA

CUỘC THI SÁNG TÁC CHO TUỔI THƠ
Bản tin 02



Xin chào quý tác giả và tất cả các bạn,

Từ ngày 01/3/2019 đến ngày 16/4/2019 Ban Tổ chức đã nhận được tổng cộng 37 bài văn (26 tác giả), 96 bài thơ (15 tác giả) và 23 phác thảo truyện tranh (1 tác giả) của quý tác giả có tên trong danh sách đính kèm dưới đây.

Số trong ngoặc tròn là số thư nhận được, mỗi thư một bài. Những thư gửi cùng lúc nhiều bài thành chùm, số bài được ghi trong ngoặc vuông.

Hiện nay BTC đã tiến hành đọc sơ tuyển xong đợt đầu và đã giới thiệu đến Ban Sơ khảo 36 bài văn và 79 bài thơ. (Có danh sách đính kèm dưới đây).

Chúng tôi cũng xin chia sẻ các tiêu chí chấm điểm để các tác giả tham khảo, chỉnh sửa bài viết cho thật phù hợp và tiếp tục gửi bài dự thi:

· THƠ: theo năm tiêu chí, mỗi tiêu chí 4 điểm:

- Bố cục và ý tưởng: có tứ thơ và trình tự, không hỗn độn.

- Nội dung: có giá trị đạo đức luân lý, tính giáo dục, phù hợp với đức tin và luân lý Kitô giáo.

- Hình ảnh: sống động và mới mẻ.

- Âm thanh: nhịp nhạc, vần.

- Cảm xúc: có hồn, có cảm xúc, dễ tác động với tâm hồn trẻ thơ.

· VĂN: năm tiêu chí, mỗi tiêu chí 4 điểm:

Ban Tố chức đề nghị bốn tiêu chí, mỗi tiêu chí 4 điểm. Mỗi Giám khảo có thể tự nêu thêm một tiêu chí thứ năm (4 điểm).

Bốn tiêu chí chung là:

- Nội dung: có giá trị đạo đức luân lý, tính giáo dục nhẹ nhàng, hấp dẫn để rèn luyện thiếu nhi, phù hợp với đức tin và luân lý Kitô giáo.

- Bố cục: Trình tự câu chuyện hợp lý, gọn gàng, tự nhiên, gây được hứng thú cho lứa tuổi nhỏ.

- Giọng văn: vui tươi, trẻ trung, hồn nhiên, trong sáng, dí dỏm, sử dụng ngôn ngữ phù hợp tuổi nhỏ...

- Cảm xúc: Viết có hồn, có cảm xúc, dễ tác động với tâm hồn trẻ thơ.

Nếu độc giả nào có sáng kiến đóng góp thêm vào các tiêu chí trên đây, xin hoan nghênh.

Chúng tôi cũng đã thành lập được Ban Giám khảo cho bộ môn truyện tranh và các sáng kiến khác. Số các bạn tham gia truyện tranh còn ít, các bạn khéo tay hay vẽ nên quan tâm đến một cơ hội tốt để thi thố tài năng phục vụ. Xin vui lòng xem lại bản thể lệ cập nhật trên tapsanmucdong.netvanthoconggiao.net.

Cũng xin lưu ý về kịch bản truyện tranh: Với các tác giả có ý tưởng nhưng không có khả năng vẽ, có thể gửi dự thi bằng kịch bản truyện tranh (với những phân đoạn, phân cảnh, đối thoại cụ thể kèm với lời dẫn truyện).

Mến chúc mọi người Mùa Phục sinh đầy niềm vui, đức tin và tình yêu mến.


Quy Nhơn, ngày 17-4-2019

TM BAN TỔ CHỨC



Lm Gioan Phêrô Võ Tá Khánh (Trăng Thập Tự)

Trưởng Ban Mục vụ Văn hóa Giáo phận Qui Nhơn

DANH SÁCH CÁC TÁC GIẢ CÓ BÀI DỰ THI ĐỢT 2

I. VĂN

- MARTINÔ TRẦN THIÊN AN – Đồng Nai

- LÊ ĐÌNH TIẾN – Hưng Yên

- NGUYỄN ĐÌNH THU – Bình Định

- LÊ THỊ XUYÊN – Bình Định

- LÊ SÍNH – Tp. Đà Nẵng

- ANNA NGUYỄN THỊ HẢI YẾN – Quảng Bình

- CHÂU TẤN HIỆP – Tp. Hồ Chí Minh

- TRƯƠNG HỒNG – Thanh Hóa

- MARIA NGUYỄN THỊ KHÁNH LIÊN – Ninh Thuận

- CARÔLÔ NGUYỄN ĐÌNH THIỆN [Chùm 3 bài] – Tp. Hồ Chí Minh

- MARIA PACOME HỒ THỊ PHƯỢNG (2) – Đồng Nai

- NGUYỄN THỊ HỒNG HÀ – Hà Nội

- MARIA ĐINH KIỀU ÂN – Nghệ An

- ĐẶNG VĂN HÙNG [Chùm 2 bài] – Tp. Hồ Chí Minh

- NGÔ NỮ THÙY LINH – Đồng Nai

- TRẦN THỊ TRANG – Hà Nội

- ANNA NGUYỄN THỊ HUYỀN TRANG [Chùm 2 bài] – Đồng Nai

- PHAN ĐỨC LỘC [Chùm 3 bài] – Điện Biên

- TÊRÊXA TRẦN THỊ HOÀI – Tp. Hồ Chí Minh

- TRƯƠNG THỊ THÚY [Chùm 2 bài] – Bình Định

- ANNA NGUYỄN THỊ DUẨN [Chùm 1 bài 6 phần] – Phú Thọ

- NGUYỄN HOÀNG DUY – Tp. Hồ Chí Minh

- ĐẶNG TRUNG THÀNH – Tp. Hồ Chí Minh

- MARIA DƯƠNG MAI THÚY QUỲNH – Tp. Hồ Chí Minh

- LÊ THỊ LỆ HẰNG – Tp. Đà Nẵng

- ANNA NGUYỄN THỊ DUẨN [Chùm 4 bài] – Phú Thọ

II. THƠ

- MARTINÔ TRẦN THIÊN AN (20) [Chùm 8 bài + Chùm 2 bài] – Đồng Nai

- LASAN NGÔ VĂN VỸ [Chùm 5 bài] – Lâm Đồng

- LÊ VĂN HIẾU [Chùm 4 bài]

- LÊ ĐÌNH TIẾN – Hưng Yên

- MARIA ĐINH KIỀU ÂN – Nghệ An

- ĐA MINH HUỲNH NGỌC LA SƠN [Chùm 34 bài] – Đắk Lắk

- NGUYỄN THỊ HỒNG HÀ [Chùm 3 bài] – Hà Nội

- ĐẶNG VĂN HÙNG [Chùm 3 bài] - Tp. Hồ Chí Minh

- PHAN VIỆT NHỰT – Quảng Nam

- MARIA LÊ THỊ NGỌC HUYỀN – Bà Rịa-Vũng Tàu

- PHÊRÔ NGUYỄN TIẾN SĨ [Chùm 2 bài] – Bà Rịa-Vũng Tàu

- MATTA NGUYỄN NGỌC HỒNG MY [Chùm 3 bài] – Tp. Kon Tum

- NGUYỄN THỊ BÍCH ÁI – Tp. Quy Nhơn

- NGUYỄN BÁ HÒA [Chùm 3 bài] – Quảng Nam

- MARIA NGUYỄN THỊ HỒNG NHUNG [Chùm 6 bài] – Kiên Giang

III. HỌA

- MARIA NGUYỄN ANH TÚ NHI [Chùm 23 bài] – Tp. Hồ Chí Minh

IV. THỂ LOẠI KHÁC

- NGUYỄN THỊ BÍCH ÁI – Tp. Quy Nhơn


DANH SÁCH NHỮNG BÀI VÀO SƠ KHẢO ĐỢT 1


I. VĂN
SỰ TÍCH CON ĐOM ĐÓM
Bùi Minh Phượng 
Hà Nội
CHUYỆN CỦA ĐÀN CỪU
Bùi Minh Phượng 
Hà Nội
VÌ SAO CÂY THÔNG KHÔNG CÓ HOA ?
Bùi Minh Phượng
Hà Nội
ƯỚC MƠ NGÀY ẤY……
Bùi Thị An
Đồng Nai
CHIM MÍA CÓ NGỌT KHÔNG?
Cao Văn Quyền
Hà Nội
ĐÔI GIÀY CŨ
Đặng Trung Thành
Tp. HCM
VIẾT CHO EM-CẬU BÉ VÙNG TÂY BẮC
Đinh Kiều Ân
Nghệ An
CỔ TÍCH CỦA NHỮNG CÁI ÔM
Hoàng Tuấn Thanh
Tp. Bà Rịa
HAI CON CHIM NON
Lê Đình Tiến
Hưng Yên
NHỮNG BUỔI SÁNG TUỔI THƠ TÔI
Lê Minh Hải
Phú Thọ
NƠI BÌNH YÊN NHẤT
Lê Minh Hải
Phú Thọ
THƯƠNG NHỚ TRƯỜNG SƠ
Lê Sính
Tp. Đà Nẵng
HẠNH PHÚC CỦA CON
Lê Thị Xuyên
Bình Định
NHỮNG MÙA XUÂN YÊU THƯƠNG
Ngô Nữ Thùy Linh
Đồng Nai
TUỔI THƠ CÓC MỦ
Ngô Nữ Thùy Linh
Đồng Nai
ƯỚC MƠ
Nguyễn Đình Thiện
Tp. HCM
CHIẾC ĐÈN TRUNG THU CỦA BÀ
Nguyễn Đình Thiện
Tp. HCM
MÙA YÊU THƯƠNG ĐÃ VỀ
Nguyễn Đình Thiện
Tp. HCM
ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG VÀ CON
Nguyễn Đình Thu
Bình Định
GHI CHÉP VỤN VẶT CỦA MÈO XÁM TRO VỀ HỌ NHÀ MÈO
Nguyễn Hạnh Phước An
Đà Lạt
MẶT TRĂNG CỦA CHUỘT RƠM
Nguyễn Hạnh Phước An
Đà Lạt
BAO LÌ XÌ ĐÁNH RƠI
Nguyễn Hoàng Duy
Tp. HCM
MÙA RỰC RỠ
Nguyễn Thị Bích Ái
Quy Nhơn
MỘT… “TUỔI THẦN TIÊN”
Nguyễn Thị Duẩn
Phú Thọ
HOÀNG TỬ TÍ HON
Nguyễn Thị Huyền Trang
Đồng Nai               
CHUYỆN CÁC LOÀI HOA QUẢ
Nguyễn Thị Huyền Trang
Đồng Nai               
HÀNH TRÌNH CỦA CÒNG NHÍ
Nguyễn Thị Khánh Liên
Ninh Thuận
CÂY HOA CỦA GẤU
Nguyễn Vũ An Hòa
Bình Thuận
CON MA TREO CỔ
Phan Đức Lộc
Điện Biên
ĐÓA BẠCH LIÊN ĐẸP NHẤT
Phan Đức Lộc
Điện Biên
NẮNG DÃ QUỲ
Phan Đức Lộc
Điện Biên
CHIM NON ĐÁNG THƯƠNG
Tăng Hoàng Phi
Nghệ An
CHÍCH CHÒE VÀ QUẠ KHOANG
Tống Thị Thanh
Thanh Hóa
CON TRÂU LẠC
Trần Thị Hoài
Tp. HCM
CON GÁI NHÀ VUA
Trương Hồng
Thanh Hóa
EM ĐÃ LỚN
Trương Thị Thúy
Bình Định

II. THƠ

Hà Ngọc Hoàng
Tp. Móng Cái
CHIỀU HÈ
Hà Ngọc Hoàng
Tp. Móng Cái
RĂNG SÚN
Hà Ngọc Hoàng
Tp. Móng Cái
RU EM
Huỳnh Ngọc La Sơn
Đắk Lắk
XIN BIẾN ĐỔI ĐỜI CON
Huỳnh Ngọc La Sơn
Đắk Lắk
BÉ LÀM BÁC SỸ
Lê Minh Hải
Phú Thọ
CHƠI CÙNG EM
Lê Minh Hải
Phú Thọ
CHUYỆN VỚI THÚ CƯNG
Lê Minh Hải
Phú Thọ
BỐ DẶN CON
Lê Minh Hải
Phú Thọ
EM VUI SỐNG ĐẠO
Ngô Văn Vỹ
Lâm Đồng
ĐIỀU CHÚA MUỐN
Ngô Văn Vỹ
Lâm Đồng
CẢM TẠ THIÊN CHÚA
Ngô Văn Vỹ
Lâm Đồng
MƯA TỪ ĐÂU TỚI?
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
TIẾNG VE
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
MÈO MƯỚP
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
CON GÀ MÁI MƠ
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
CHÚ VỆN NHÀ TA
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
SOI ẾCH THÁNG BA
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
HÈ VỀ QUÊ NỘI
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
ĐOM ĐÓM
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
CON ỐC
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
CON NGỖNG
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
CON GÌ?
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
NGHỈ HÈ VỀ QUÊ
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
CHIM CHÀO MÀO
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
QUẠT CỌ, QUẠT NAN
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
THẢ DIỀU
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
CHIM SÂU
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
NGHỈ HÈ Ở QUÊ
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
ONG THỢ
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
TIẾNG VE SẦU
Nguyễn Chí Anh
Phú Thọ
KHÚC HÁT RU EM
Nguyễn Thị Hồng Hà
Hà Nội
NGÀY NGHỈ CỦA BÉ
Nguyễn Thị Hồng Hà
Hà Nội
MẸ YÊU
Nguyễn Thị Thanh Mai
Tp. Hà Nội
XIN CHÚA GIỮ GÌN CON
Nguyễn Tiến Sĩ
Bà Rịa – Vũng Tàu
NHẮC BÉ
Nguyễn Tiến Sĩ
Bà Rịa – Vũng Tàu
“ PHỐ AO ”
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
BÀN TAY
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
BÌNH MINH QUÊ
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
CÕNG CHỮ LÊN NON
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
CÔ BÉ NGÀY HÈ
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
NẢI CHUỐI
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
TRUNG THU
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
TẾT
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
CON THUYỀN GIẤY
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
BỨC VẼ
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
BƯỚM
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
BƯỚM & HOA
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
BÚT CHÌ
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
CÀO CÀO CHÂU CHẤU
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
CHÁU VẼ
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
CHỊ
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
CHÓ & MÈO
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
CHỮ VIẾT
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
CHÙM QUẢ CHÍN
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
CHUỒN KIM
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
CỘ ĐÈN
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
ĐỒNG HỒ QUẢ LẮC
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
ĐỒNG LÀNG
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
TRĂNG RẰM
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
TRĂNG
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
GỌI
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
HẠ YÊU
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
HẠT MƯA
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
HẠT MUỐI
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
HOA MƯA
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
HOA NẮNG
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
HỌC
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
HUNG DỮ
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
LỜI CHA RU
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
LỜI ĐẤT
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
MÙA XUÂN
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
NGÀY ĐẦU ĐẾN LỚP 
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
TẾT TRUNG THU
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
TỪ MẪU
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
BÀ & CHÁU
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
BÀI CÔ GIẢNG
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
ĐẾN TRƯỜNG
Phan Thành Minh
Tp. Đà Lạt
BÉ VÀ THỂ DỤC
Tống Thị Thanh
Thanh Hóa