TẠI SAO


Và bây giờ đã xong, con ngồi đây tự hỏi:
Tại sao Chúa đã làm người?
Chẳng ai đòi buộc, chẳng ai mời,
Chẳng một ai đã từng nghĩ đến.
Nên tới lúc chương trình thực hiện
Không ai ngờ và chẳng mấy ai tin.

Lạy Ngôi Lời, con có một điều xin:
Hãy nói cho con nghe tại sao Ngài nhập thể?

Một bào thai cuộn tròn bụng mẹ,
Chín tháng mười ngày Galilê.
Rồi một đêm buốt lạnh xứ Giuđê
Đồng vắng Belem chào đời oe oe khóc.

Tại sao Ngài đã chịu cắt bì trên thân ngọc?
Và tỵ nạn ở Châu Phi?
Tại sao Ngài làm người? Xin hãy nói đi!
Hỡi Ngôi Lời âm thầm làng Nadarét
Người thợ mộc đục bào mỏi mệt
Như cha con khi ở Tuy Hòa.
Rồi chiều chiều lặng ngắm bông hoa
Mắt ứa lệ ca mừng ơn sáng tạo.

Này con đang lắng nghe, xin Ngài dạy bảo!
Chúa ơi, vì sao Chúa đã làm người?
Có buồn vui, thương nhớ, có khóc cười,
Có đói, có khát, có thèm, có ước!

Con tự hỏi làm sao ai biết được?
Thật Ngài yêu đến thế hay sao?
Chiều nay nhìn Ngài chết rũ đồi cao,
Con tự hỏi ai buộc Ngài cơ chứ?

Ngài không làm người thì ai giết được Ngài trên thập tự?
Ai đánh đập phỉ nhổ được Ngài?
Ai khoác áo điều, ai đội vòng gai?
Ai có thể biến Ngài thành trò đùa giễu cợt?
Và ai đẩy được Ngài vào chỗ chết?
Thế thì tại sao Ngài lại đến đây?

Con nhìn chiều, hỏi cỏ, hỏi cây...
Có yêu núi, yêu đồi con cũng không đành hóa đá.
Có yêu hoa, con cũng không làm lá.
Còn Ngài yêu con, Ngài đã làm người
Để có thể khóc, để có thể cười,
Để có thể chết thay con mà chuộc tội,
Và nhờ đó con hiểu thế nào là tội lỗi,
Thế nào là lòng Chúa thương yêu.
Để con hiểu ra vẻ duyên dáng diễm kiều
Khi được làm người, khi được làm con Thiên Chúa.

Lạy Đấng Cứu Thế, là Trời, là Tạo Hóa,
Chiều nay trên thập giá,
Chúa con ân hận đã làm người?
Con hỏi và con tự trả lời
Khi con đã biết
Ngài yêu là yêu cho đến đời đời kiếp kiếp

Lạy Thượng Đế làm người, lạy Chúa Giêsu

Trăng Thập Tự
Nguồn: http://www.dunglac.info/index.php?m=module2&v=detailarticle&id=99&ia=1490



ƯỚC NGUYỆN DÂNG CHÚA

Mỗi sớm mai con dâng lên Thiên Chúa
Ước đời con là của lễ mỗi ngày
Cho con được lòng mến Chúa nồng say
 Để thấy Chúa trong vòng xoay Hoàn Vũ

Và thấy Chúa hiển hiện trong Vũ Trụ
Thấy hào quang Chúa trải rộng khắp nơi
Thấy công trình kì diệu trong đất trời
Đang phát triển và vận mình chuyển động


Chúa ban khí cho muôn vật sinh sống
Sống an bình và nảy nở sinh sôi
Dòng thời gian cứ lặng lẽ êm trôi
Muôn muôn loài sống an vui hạnh phúc

Lạy Thiên Chúa con dâng lời cung chúc
Ước đời con là của lễ dâng Cha
Để cảm tạ tình yêu Chúa hải hà
Yêu thương con dù con còn bất xứng

Con ước muốn cùng Chúa con xây dựng
Một thế giới an bình đầy thiện chân
Để người người cùng nhau hưởng phúc ân
Trong cuộc sống ắp đầy tình huynh đệ

Để xây dựng hạnh phúc nơi trần thế
Bằng yêu thương nhẫn nhục thứ tha nhau
 Cảm thông nhau cho bác ái thắm màu
Như tình Chúa đã yêu con tha thiết

Để đền bồi Thánh Tâm Người rên xiết
Vết thương tình đau mãi miết thiên thu
Ôi Thánh Tâm, tình yêu Chúa Giêsu
Đến bao giờ mới được bù cân xứng?!

                        Thiên Khuê


* Maria Ngô Thùy Duyên (Gx.Ngọc Thạnh)

Bao mùa hoa đã qua,
Lưu lại trang kỉ niệm
Từng dòng theo nét hoa
Hiện lên dòng hồi ức.

Ngày nào còn xa lạ,
Cái nắm tay thẹn thùng,
Những giờ sinh hoạt chung,
Ôi sao vui đến thế!


Từng chặng đường ta qua,
Có Chúa Cha nâng đỡ,
Chúa Giêsu rộng mở,
Chúa Thánh Thần sáng soi.

Trong ánh mắt, nụ cười
Ánh lên niềm cảm mến.
Câu văn, lời thơ đến
Tôn vinh tình Chúa yêu.

Cùng nhìn lại chặng đường
Ba mươi mùa “Hoa Biển”
Luôn mãi giữ trong tim
Những mùa hoa rực rỡ
Mùa hoa cuối... ngát hương!



LỜI GIỚI THIỆU

cuốn

SỔ TAY
TÂN PHÚC ÂM HÓA
GIA ĐÌNH VÀ GIA TỘC

Trong khung cảnh trước và sau ngày khai mạc Năm Đức Tin (11.10.2012), Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI đã triệu tập Thượng Hội Đồng Giám Mục lần thứ XIII tại Rôma, từ ngày 7 đến 28 tháng 10 năm 2012, với chủ đề: “Tân Phúc-âm-hóa để thông truyền đức tin Kitô giáo”.

Tân Phúc-âm-hóa là rao giảng Tin Mừng bằng nhiệt tình mới, với những phương pháp mới và những cách diễn tả mới, cho phù hợp với hoàn cảnh mới. Cuộc Tân Phúc-âm-hóa phải bắt đầu từ mỗi gia đình công giáo là Hội Thánh thu nhỏ, nhờ đó mỗi Kitô hữu tái khám phá và làm mới lại đức tin của mình, đổi mới cuộc sống theo tinh thần Phúc Âm, để có thể ra đi rao giảng Tin Mừng cho kẻ khác một cách hăng say và có hiệu quả.

Vì thế, trong năm 2014 này, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam kêu gọi mọi người Công giáo Việt Nam cùng nhau phúc-âm-hóa đời sống gia đình và thúc đẩy các gia đình tham gia tích cực vào sứ vụ loan báo Tin Mừng.[1] Cũng trong năm này, Đức Giáo Hoàng Phanxicô sẽ triệu tập một Thượng Hội Đồng đặc biệt về gia đình, từ ngày 5 đến 18 tháng 10, với chủ đề: “Các thách đố mục vụ của gia đình trong bối cảnh Tân Phúc-âm-hóa”.


Việc Tân Phúc-âm-hóa đòi buộc mỗi gia đình công giáo không những phải là những cộng đoàn cầu nguyện, phục vụ sự sống, mà còn phải gia tăng đức ái để trở thành những cộng đoàn yêu thương kiểu mẫu, trong đó mối tương quan giữa vợ chồng, cha mẹ và con cái cũng như giữa anh chị em với nhau phải là dấu chỉ sống động của Tình Yêu Thiên Chúa, và cuối cùng phải trở thành những cộng đoàn tham gia vào sứ vụ phúc-âm-hóa của Giáo Hội.[2]

Để giúp các gia đình công giáo thực hiện công cuộc Tân Phúc-âm-hóa, Ban Mục Vụ Gia Đình và Ban Mục Vụ Văn Hóa của Giáo Phận Qui Nhơn xin gửi đến các gia đình quyển SỔ TAY TÂN PHÚC ÂM HÓA GIA ĐÌNH VÀ GIA TỘC gồm 2 phần. Phần I với tựa đề “Mối bận tâm hiện nay của Hội Thánh về gia đình”, gồm những văn bản hướng dẫn của các vị chủ chăn. Phần II với tựa đề “Một số chỉ dẫn thực hành”, gồm 54 đề tài cụ thể được biên soạn ngắn gọn dựa theo giáo huấn của Hội Thánh và được tập hợp thành 3 đề mục: “Gia đình giáo dục”, “Gia đình sống đạo” và “Gia đình truyền giáo”.

Tôi trân trọng giới thiệu quyển sổ tay này với các gia đình như một nỗ lực nhỏ bé nhằm giúp các gia đình thực hiện việc Tân Phúc-âm-hóa chính mình, để trở thành những cộng đoàn sống đức tin và truyền bá đức tin trong môi trường sống của mình.


Qui Nhơn, Chúa nhật I Mùa Vọng, 01.12.2013

Giám mục giáo phận Qui Nhơn


[1] Xem HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VIỆT NAM, Thư chung 2013 gửi cộng đồng Dân Chúa (10.10.2013), số 5.
[2] Xem Thư chung 2013, số 6.


Tải ebook về máy





KINH NGUYỆN

Các Thánh Tử Đạo Việt Nam
     Đội ơn Thiên Chúa muôn trùng,
Ban cho các Đấng Anh Hùng Việt Nam
     Một lòng chối bỏ trân cam,
Mặc ai dụ dỗ chẳng ham phúc trần.

     Máu đào dâng hiến trọn thân,
Quyết tâm theo Chúa- chứng nhân Nước Trời.
    Ngày nay cho đến muôn đời,
Thanh nhàn vĩnh phúc, gương soi chiên đoàn.


     Chúng con còn ở trần gian,
Nguyện xin các Thánh thông ban hộ phù.
     Ơn thiêng: sức mạnh, thân tu
Nếu không tử đạo, cần cù siêng năng,
     Vượt qua tục luỵ, lưới giăng
Noi gương các Thánh, Chúa hằng xót thương.
     Chờ ngày Chúa gọi lên đường
Về cùng các Thánh đồng hương Nước Trời…
A men                               

Thế Kiên Dominic



NẮM TAY CON CHÚA ƠI

bàn tay nắm lấy bàn tay
cho lòng sống lại những ngày hồn nhiên
được yêu là phúc diệu huyền
trong bàn tay Chúa bình yên cuộc đời

nắm tay con, Chúa yêu ơi
truyền vào nguyên khí tinh khôi của Người
ngày vàng bỗng hóa xanh tươi
hồn hoang côi cút bỗng ngời tình xuân


đêm tuần phiên, những u trầm
sẽ nên hội nhạc thiên ân rộn ràng
bình mình, nắng mới dịu dàng
giữa đêm xao xuyến bàng hoàng tử sinh

nắm tay con, Chúa chí tình
xót thương ai vững cậy tin nơi Người
bao ngày đau đớn sẽ nguôi
bao đêm lo sợ cũng trôi xa ngàn

chỉ còn hạnh phúc bình an
trong tình yêu Chúa vô vàn mừng vui


Gã Tuần Phiên


* Matta Thái Thị Diễm My (Gx.Cây Rỏi)


Cuộc đời mỗi người ai cũng có những lần hối tiếc. Bạn hối tiếc vì tối qua mãi chơi game mà sáng nay làm bài kiểm tra không tốt. Anh ta hối tiếc vì tối qua nhậu quá say để sáng nay bỏ lỡ chuyến xe buýt và không thể đến công ty kịp. Còn tôi, tôi hối tiếc vì đã bỏ phí quá nhiều thời gian.
Từ khi còn là một cô bé học lớp 5, tham gia vào Giải văn thơ Đặng Đức Tuấn, cho tới bây giờ đã chuẩn bị bước vào cánh cổng đại học, nhìn lại, tôi mới thấy mình thật vô dụng.
Mỗi số Hoa Biển đưa ra chủ đề tôi đều đọc và hứa sẽ làm bài để nộp, nhưng rồi với đủ lí do tôi lại chẳng có bài để nộp. Tôi luôn luôn nhắc bản thân phải thật cố gắng, nhưng rồi lại nói nhất định hôm sau sẽ làm!
Giờ đây… Khi “Giải Đặng Đức Tuấn” đã là năm cuối, tôi mới thấy thật tiếc nuối. Còn rất nhiều những bài học tôi muốn nghe các anh các chị các chú giảng dạy. Còn lắm những vần thơ mà tôi vẫn chưa biết cách gieo vần, và vẫn còn rất nhiều điều tôi muốn tâm sự, muốn nói với mọi người nhưng chẳng được nữa.
Tôi biết… Cánh cổng này khép lại thì sẽ có cánh cổng khác mở ra. Kết thúc cuộc thi Giải văn thơ Đặng Đức Tuấn nhưng không có nghĩa là chấm hết mọi thứ. Sẽ có những nội san, những cuộc thi khác được mở ra. Nhưng tôi sợ lắm! Sợ rằng chúng tôi sẽ mất đi tình đoàn kết thân ái. Sợ không thể gặp được những người bạn thân thương nữa. Sợ không được học hỏi trao dồi và được lắng nghe lời dạy bảo của các cha, các chú, các anh chị nữa..
Biết làm sao đây, cuộc vui nào cũng đến lúc kết thúc, việc tôi cần làm là phải thật cởi mở, vui vẻ và thật sự hết mình ở lần Hội trại sắp tới của Câu lạc bộ. Để rồi có xa nhau, thì chúng tôi cũng luôn có những kí ức đẹp, những hoài niệm đẹp đẽ trong tuổi thanh xuân mà mãi mãi chúng tôi không thể nào quên được. Nếu có những nội san, những lần họp mặt của Câu lạc bộ, tôi sẽ cố gắng hưởng ứng thật nhiệt tình, để có ra sao thì tôi cũng không nuối tiếc như bây giờ.
Thanh xuân của tôi thật đẹp khi có các cậu ở bên. Kết thúc phải chăng là để bắt đầu cho một giai đoạn mới, giai đoạn trưởng thành?



RẤT HAY BỊ NHẦM...


Đây là hai bức tranh, vẽ hai chủ đề khác nhau về Đức Mẹ, rất nổi tiếng của Bartolomé Esteban Murillo (1617-1682): một bức là "Đức Mẹ hồn xác lên trời", một bức là "Đức Mẹ vô nhiễm nguyên tội".

Rất nhiều người, trong đó có không ít người trong hàng giáo sĩ, đã nhầm lẫn không phân biệt được sự khác nhau giữa hai tác phẩm. Có vẻ, cả hai bức tranh đều thể hiện cùng chủ đề “Đức Mẹ hồn xác lên trời”! Chúng có vẻ giống nhau quá!

Để phân biệt, xin lưu ý vài chi tiết:

Thứ nhất, hình ảnh Đức Mẹ trong tranh “Đức Mẹ hồn xác lên trời”, thường có dáng dấp như vươn lên đón nhận hồng ân từ Thiên Chúa, còn trong tranh “Đức Mẹ Vô nhiễm Nguyên tội”, Người như thu mình lại trong dáng dấp một trinh nữ khiêm cung



Thứ hai, trong tranh chủ đề “Đức Mẹ Vô nhiễm Nguyên tội”, dưới chân Đức Mẹ, bao giờ cũng có hình ảnh một vầng trăng khuyết. Đây là hình ảnh nhằm minh họa lời trong sách “Khải huyền” của Thánh Gioan: “Rồi có một điềm lớn xuất hiện trên trời: một người phụ nữ mình khoác áo mặt trời, chân đạp mặt trăng và đầu đội triều thiên 12 ngôi sao." (Kh 12, 1)


*

Theo các nhà Chú giải học (Hermeneutics):

- “Áo mặt trời”: được bao bọc bởi Thiên Chúa (Thiên Chúa là ánh sáng).
- “Chân đạp mặt trăng”: “mặt trăng”, trong văn hóa Tây phương là biểu tượng cho người nữ (Tiếng Latinh phân biệt mặt trăng “Luna” giống cái; mặt trời “Sol” giống đực. Tiếng Pháp cũng có phân biệt tương tự: mặt trăng “la Lune”, giống cái; mặt trời “le Soleil“, giống đực.). Như vậy “Chân đạp mặt trăng” có ý nghĩa của một sự vượt qua, sự đứng bên trên thân phận người nữ bình thường (vốn mắc tội Tổ tông)…
- “Đầu đội triều thiên 12 sao”: Đức Mẹ được tôn vinh bởi Giáo hội (“đội triều thiên”: sự tôn vinh; “số 12” tượng trưng cho Giáo hội).